1.
“Nếu có ngày chúng ta nhất định phải chia xa, anh chọn sinh ly hay tử biệt?”
“Tử biệt, cho dù có chết, Lạc Mộ cũng chỉ là của một mình Chu Dạng anh thôi.”
Sinh mệnh, chính là từ vô số ngẫu nhiên tăng theo cấp số cộng mà thành tất nhiên.
2.
Năm thứ chín sau khi Lạc Mộ qua đời, Chu Dạng gặp được một người phụ nữ đặc biệt như cô, ngay cả thói quen thích ôm lấy cánh tay anh mà chìm vào giấc mộng cũng giống.
Câu chuyện nhỏ:
Đêm dài đằng đẵng, người đàn ông dịu dàng đến cùng cực, nhưng thứ giữa hai chân lại mạnh bạo như muốn dồn cô vào chỗ chết, rên rỉ xin tha: “Kiểm sát Chu, em không chịu nổi nữa…”
Chu Dạng nghiêm túc phủ nhận: “Không, em chịu được.”
Ưm…